吴 wú 山 shān 秋 qiū 晚 wǎn - - 王 wáng 寅 yín
有 yǒu 客 kè 闲 xián 居 jū 无 wú 奈 nài 闲 xián , , 为 wèi 看 kàn 秋 qiū 色 sè 一 yī 跻 jī 攀 pān 。 。
百 bǎi 盘 pán 细 xì 草 cǎo 斜 xié 阳 yáng 路 lù , , 三 sān 曲 qǔ 澄 chéng 江 jiāng 隔 gé 岸 àn 山 shān 。 。
野 yě 寺 sì 最 zuì 宜 yí 红 hóng 叶 yè 后 hòu , , 孤 gū 钟 zhōng 偏 piān 在 zài 白 bái 云 yún 间 jiān 。 。
赏 shǎng 心 xīn 又 yòu 得 dé 逢 féng 僧 sēng 话 huà , , 此 cǐ 后 hòu 幽 yōu 期 qī 数 shù 往 wǎng 还 huán 。 。
吴山秋晚。明代。王寅。有客闲居无奈闲,为看秋色一跻攀。 百盘细草斜阳路,三曲澄江隔岸山。 野寺最宜红叶后,孤钟偏在白云间。 赏心又得逢僧话,此后幽期数往还。