泊 pō 安 ān 庆 qìng 城 chéng - - 法 fǎ 智 zhì
浮 fú 图 tú 高 gāo 出 chū 暮 mù 云 yún 低 dī , , 雉 zhì 堞 dié 连 lián 阴 yīn 碧 bì 树 shù 齐 qí 。 。
茅 máo 屋 wū 人 rén 家 jiā 兵 bīng 火 huǒ 后 hòu , , 楼 lóu 船 chuán 鞞 bǐng 鼓 gǔ 夕 xī 阳 yáng 西 xī 。 。
大 dà 江 jiāng 千 qiān 里 lǐ 水 shuǐ 东 dōng 去 qù , , 明 míng 月 yuè 一 yì 天 tiān 乌 wū 夜 yè 啼 tí 。 。
欲 yù 酹 lèi 忠 zhōng 魂 hún 荒 huāng 冢 zhǒng 外 wài , , 白 bái 杨 yáng 秋 qiū 色 sè 转 zhuǎn 凄 qī 迷 mí 。 。
泊安庆城。元代。法智。浮图高出暮云低,雉堞连阴碧树齐。 茅屋人家兵火后,楼船鞞鼓夕阳西。 大江千里水东去,明月一天乌夜啼。 欲酹忠魂荒冢外,白杨秋色转凄迷。