宫 gōng 怨 yuàn - - 耶 yē 律 lǜ 铸 zhù
脉 mò 脉 mò 慵 yōng 招 zhāo 凤 fèng 翼 yì 箫 xiāo , , 沉 chén 思 sī 尘 chén 事 shì 自 zì 无 wú 聊 liáo 。 。
不 bù 唯 wéi 只 zhǐ 妒 dù 莺 yīng 声 shēng 巧 qiǎo , , 且 qiě 自 zì 尝 cháng 憎 zēng 燕 yàn 语 yǔ 娇 jiāo 。 。
照 zhào 胆 dǎn 光 guāng 芒 máng 殊 shū 未 wèi 歇 xiē , , 守 shǒu 宫 gōng 颜 yán 色 sè 若 ruò 为 wéi 消 xiāo 。 。
梅 méi 花 huā 独 dú 自 zì 惊 jīng 时 shí 节 jié , , 肯 kěn 放 fàng 春 chūn 风 fēng 到 dào 柳 liǔ 条 tiáo 。 。
宫怨。元代。耶律铸。脉脉慵招凤翼箫,沉思尘事自无聊。 不唯只妒莺声巧,且自尝憎燕语娇。 照胆光芒殊未歇,守宫颜色若为消。 梅花独自惊时节,肯放春风到柳条。