和 hé 东 dōng 冈 gāng 憎 zēng 蝇 yíng - - 王 wáng 鏊 ào
炎 yán 宵 xiāo 扰 rǎo 扰 rǎo 困 kùn 蚊 wén 䖟 mǎng , , 稍 shāo 喜 xǐ 新 xīn 凉 liáng 奈 nài 尔 ěr 蝇 yíng 。 。
每 měi 向 xiàng 杯 bēi 槃 pán 伤 shāng 没 méi 溺 nì , , 故 gù 于 yú 眉 méi 睫 jié 恼 nǎo 瞢 méng 腾 téng 。 。
居 jū 然 rán 能 néng 变 biàn 白 bái 为 wèi 黑 hēi , , 忽 hū 地 dì 翻 fān 令 lìng 爱 ài 作 zuò 憎 zēng 。 。
劝 quàn 尔 ěr 营 yíng 营 yíng 休 xiū 自 zì 得 dé , , 西 xī 风 fēng 昨 zuó 夜 yè 报 bào 严 yán 凝 níng 。 。
和东冈憎蝇。明代。王鏊。炎宵扰扰困蚊䖟,稍喜新凉奈尔蝇。 每向杯槃伤没溺,故于眉睫恼瞢腾。 居然能变白为黑,忽地翻令爱作憎。 劝尔营营休自得,西风昨夜报严凝。