志 zhì 喜 xǐ 和 hé 秉 bǐng 之 zhī 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 王 wáng 鏊 ào
周 zhōu 邦 bāng 虽 suī 旧 jiù 命 mìng 维 wéi 新 xīn , , 历 lì 尽 jìn 冰 bīng 霜 shuāng 快 kuài 值 zhí 春 chūn 。 。
天 tiān 上 shàng 真 zhēn 人 rén 方 fāng 出 chū 震 zhèn , , 海 hǎi 滨 bīn 大 dà 老 lǎo 定 dìng 来 lái 臣 chén 。 。
奸 jiān 回 huí 已 yǐ 报 bào 都 dōu 从 cóng 殛 jí , , 风 fēng 俗 sú 何 hé 忧 yōu 未 wèi 尽 jǐn 淳 chún 。 。
但 dàn 使 shǐ 遗 yí 才 cái 收 shōu 拾 shí 尽 jǐn , , 不 bù 妨 fáng 垂 chuí 老 lǎo 太 tài 湖 hú 滨 bīn 。 。
志喜和秉之韵 其一。明代。王鏊。周邦虽旧命维新,历尽冰霜快值春。 天上真人方出震,海滨大老定来臣。 奸回已报都从殛,风俗何忧未尽淳。 但使遗才收拾尽,不妨垂老太湖滨。