苦 kǔ 雨 yǔ 和 hé 施 shī 鸣 míng 阳 yáng - - 王 wáng 鏊 ào
十 shí 日 rì 愁 chóu 霖 lín 一 yī 日 rì 晴 qíng , , 晴 qíng 时 shí 旋 xuán 听 tīng 屋 wū 檐 yán 鸣 míng 。 。
摧 cuī 颓 tuí 杨 yáng 柳 liǔ 春 chūn 无 wú 奈 nài , , 狼 láng 藉 jí 梅 méi 花 huā 梦 mèng 自 zì 惊 jīng 。 。
触 chù 石 shí 玄 xuán 云 yún 随 suí 处 chù 起 qǐ , , 中 zhōng 天 tiān 红 hóng 日 rì 几 jǐ 时 shí 明 míng 。 。
唯 wéi 君 jūn 不 bù 为 wéi 冲 chōng 泥 ní 怯 qiè , , 一 yī 慰 wèi 闲 xián 居 jū 索 suǒ 莫 mò 情 qíng 。 。
苦雨和施鸣阳。明代。王鏊。十日愁霖一日晴,晴时旋听屋檐鸣。 摧颓杨柳春无奈,狼藉梅花梦自惊。 触石玄云随处起,中天红日几时明。 唯君不为冲泥怯,一慰闲居索莫情。