林 lín 驸 fù 马 mǎ 园 yuán 亭 tíng 赏 shǎng 红 hóng 莲 lián - - 文 wén 彭 péng
主 zhǔ 家 jiā 留 liú 客 kè 敞 chǎng 华 huá 筵 yán , , 一 yī 朵 duǒ 红 hóng 莲 lián 倚 yǐ 槛 kǎn 鲜 xiān 。 。
太 tài 液 yè 分 fēn 来 lái 知 zhī 不 bù 远 yuǎn , , 蕊 ruǐ 宫 gōng 开 kāi 处 chù 自 zì 天 tiān 然 rán 。 。
秋 qiū 风 fēng 入 rù 座 zuò 生 shēng 阴 yīn 细 xì , , 晓 xiǎo 日 rì 窥 kuī 帘 lián 拂 fú 露 lù 圆 yuán 。 。
醉 zuì 后 hòu 不 bù 闻 wén 香 xiāng 满 mǎn 坐 zuò , , 银 yín 筝 zhēng 翠 cuì 管 guǎn 沸 fèi 遥 yáo 天 tiān 。 。
林驸马园亭赏红莲。明代。文彭。主家留客敞华筵,一朵红莲倚槛鲜。 太液分来知不远,蕊宫开处自天然。 秋风入座生阴细,晓日窥帘拂露圆。 醉后不闻香满坐,银筝翠管沸遥天。