大 dà 径 jìng 凭 píng 高 gāo - - 方 fāng 献 xiàn 夫 fū
天 tiān 畔 pàn 群 qún 山 shān 紫 zǐ 翠 cuì 堆 duī , , 茆 máo 亭 tíng 正 zhèng 在 zài 白 bái 云 yún 隈 wēi 。 。
时 shí 时 shí 发 fā 兴 xīng 凭 píng 高 gāo 去 qù , , 石 shí 径 jìng 松 sōng 风 fēng 咏 yǒng 且 qiě 回 huí 。 。
大径凭高。明代。方献夫。天畔群山紫翠堆,茆亭正在白云隈。 时时发兴凭高去,石径松风咏且回。