客 kè 夜 yè 闻 wén 蛩 qióng - - 王 wáng 鸣 míng 雷 léi
唧 jī 唧 jī 复 fù 何 hé 意 yì , , 一 yī 声 shēng 声 shēng 入 rù 心 xīn 。 。
始 shǐ 知 zhī 为 wèi 客 kè 久 jiǔ , , 况 kuàng 乃 nǎi 值 zhí 秋 qiū 深 shēn 。 。
幽 yōu 独 dú 同 tóng 时 shí 寂 jì , , 灯 dēng 光 guāng 此 cǐ 际 jì 沉 chén 。 。
长 cháng 门 mén 霜 shuāng 落 luò 后 hòu , , 送 sòng 尔 ěr 尽 jìn 情 qíng 吟 yín 。 。
客夜闻蛩。明代。王鸣雷。唧唧复何意,一声声入心。 始知为客久,况乃值秋深。 幽独同时寂,灯光此际沉。 长门霜落后,送尔尽情吟。