栋 dòng 鄂 è 烈 liè 妇 fù 赖 lài 诗 shī 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
青 qīng 罗 luó 带 dài 子 zi 角 jiǎo 双 shuāng 垂 chuí , , 错 cuò 认 rèn 人 rén 间 jiān 续 xù 命 mìng 丝 sī 。 。
抛 pāo 向 xiàng 空 kōng 梁 liáng 愁 chóu 玳 dài 瑁 mào , , 殉 xùn 归 guī 香 xiāng 土 tǔ 化 huà 胭 yān 脂 zhī 。 。
可 kě 知 zhī 就 jiù 义 yì 从 cóng 容 róng 日 rì , , 即 jí 是 shì 同 tóng 心 xīn 黾 mǐn 勉 miǎn 时 shí 。 。
身 shēn 后 hòu 不 bù 须 xū 封 fēng 石 shí 茆 máo , , 西 xī 山 shān 高 gāo 并 bìng 冢 zhǒng 累 lěi 累 lěi 。 。
栋鄂烈妇赖诗 其二。清代。黄景仁。青罗带子角双垂,错认人间续命丝。 抛向空梁愁玳瑁,殉归香土化胭脂。 可知就义从容日,即是同心黾勉时。 身后不须封石茆,西山高并冢累累。