登 dēng 南 nán 昌 chāng 城 chéng 南 nán 楼 lóu - - 王 wáng 鸣 míng 雷 léi
城 chéng 上 shàng 高 gāo 楼 lóu 面 miàn 翠 cuì 微 wēi , , 楚 chǔ 云 yún 南 nán 望 wàng 正 zhèng 依 yī 依 yī 。 。
湖 hú 开 kāi 绛 jiàng 树 shù 千 qiān 重 chóng 出 chū , , 鸟 niǎo 隔 gé 青 qīng 天 tiān 一 yī 寸 cùn 飞 fēi 。 。
浦 pǔ 暖 nuǎn 人 rén 家 jiā 收 shōu 腊 là 酒 jiǔ , , 阁 gé 寒 hán 高 gāo 客 kè 恋 liàn 寒 hán 衣 yī 。 。
悠 yōu 悠 yōu 征 zhēng 事 shì 那 nà 堪 kān 问 wèn , , 斜 xié 倚 yǐ 夕 xī 阳 yáng 闻 wén 雁 yàn 归 guī 。 。
登南昌城南楼。明代。王鸣雷。城上高楼面翠微,楚云南望正依依。 湖开绛树千重出,鸟隔青天一寸飞。 浦暖人家收腊酒,阁寒高客恋寒衣。 悠悠征事那堪问,斜倚夕阳闻雁归。