春 chūn 辞 cí 长 cháng 安 ān 过 guò 芦 lú 沟 gōu 桥 qiáo - - 方 fāng 以 yǐ 智 zhì
河 hé 道 dào 出 chū 桑 sāng 干 gān , , 桥 qiáo 头 tóu 薄 báo 日 rì 寒 hán 。 。
榆 yú 关 guān 春 chūn 色 sè 迥 jiǒng , , 辽 liáo 海 hǎi 暮 mù 云 yún 残 cán 。 。
征 zhēng 雁 yàn 回 huí 金 jīn 阙 quē , , 归 guī 鞭 biān 控 kòng 玉 yù 鞍 ān 。 。
惊 jīng 沙 shā 掩 yǎn 独 dú 鹿 lù , , 回 huí 首 shǒu 远 yuǎn 长 cháng 安 ān 。 。
春辞长安过芦沟桥。明代。方以智。河道出桑干,桥头薄日寒。 榆关春色迥,辽海暮云残。 征雁回金阙,归鞭控玉鞍。 惊沙掩独鹿,回首远长安。