送 sòng 人 rén 还 hái 岭 lǐng 海 hǎi - - 王 wáng 恭 gōng
别 bié 君 jūn 沧 cāng 海 hǎi 上 shàng , , 况 kuàng 是 shì 暮 mù 秋 qiū 天 tiān 。 。
乱 luàn 叶 yè 惊 jīng 离 lí 席 xí , , 孤 gū 云 yún 逐 zhú 去 qù 船 chuán 。 。
荔 lì 枝 zhī 瘴 zhàng 雨 yǔ 外 wài , , 椰 yē 叶 yè 夕 xī 阳 yáng 边 biān 。 。
回 huí 首 shǒu 风 fēng 尘 chén 隔 gé , , 相 xiāng 思 sī 共 gòng 渺 miǎo 然 rán 。 。
送人还岭海。明代。王恭。别君沧海上,况是暮秋天。 乱叶惊离席,孤云逐去船。 荔枝瘴雨外,椰叶夕阳边。 回首风尘隔,相思共渺然。