宿 sù 陈 chén 八 bā 家 jiā 楼 lóu - - 王 wáng 恭 gōng
世 shì 上 shàng 悠 yōu 悠 yōu 多 duō 弃 qì 贫 pín , , 惟 wéi 君 jūn 高 gāo 谊 yì 始 shǐ 相 xiāng 亲 qīn 。 。
升 shēng 沉 chén 独 dú 恨 hèn 长 cháng 沙 shā 别 bié , , 南 nán 北 běi 谁 shuí 怜 lián 失 shī 路 lù 人 rén 。 。
吹 chuī 笛 dí 关 guān 山 shān 明 míng 月 yuè 上 shàng , , 到 dào 楼 lóu 钟 zhōng 鼓 gǔ 梦 mèng 家 jiā 频 pín 。 。
江 jiāng 湖 hú 风 fēng 浪 làng 连 lián 城 chéng 起 qǐ , , 何 hé 处 chǔ 飘 piāo 飘 piāo 托 tuō 此 cǐ 身 shēn 。 。
宿陈八家楼。明代。王恭。世上悠悠多弃贫,惟君高谊始相亲。 升沉独恨长沙别,南北谁怜失路人。 吹笛关山明月上,到楼钟鼓梦家频。 江湖风浪连城起,何处飘飘托此身。