三 sān 山 shān 林 lín 文 wén 质 zhì 索 suǒ 咏 yǒng 鹤 hè 骨 gǔ 笛 dí - - 王 wáng 恭 gōng
谁 shuí 窍 qiào 青 qīng 田 tián 一 yī 片 piàn 霜 shuāng , , 宛 wǎn 疑 yí 横 héng 吹 chuī 到 dào 山 shān 阳 yáng 。 。
声 shēng 兼 jiān 陇 lǒng 水 shuǐ 将 jiāng 魂 hún 断 duàn , , 曲 qū 尽 jǐn 梅 méi 花 huā 带 dài 髓 suǐ 香 xiāng 。 。
华 huá 表 biǎo 仙 xiān 歌 gē 惊 jīng 落 luò 月 yuè , , 瑶 yáo 台 tái 秋 qiū 梦 mèng 怨 yuàn 清 qīng 商 shāng 。 。
唯 wéi 应 yīng 吹 chuī 上 shàng 天 tiān 坛 tán 去 qù , , 好 hǎo 伴 bàn 云 yún 璈 áo 事 shì 玉 yù 皇 huáng 。 。
三山林文质索咏鹤骨笛。明代。王恭。谁窍青田一片霜,宛疑横吹到山阳。 声兼陇水将魂断,曲尽梅花带髓香。 华表仙歌惊落月,瑶台秋梦怨清商。 唯应吹上天坛去,好伴云璈事玉皇。