借 jiè 龙 lóng 华 huá 琳 lín 宫 gōng 避 bì 暑 shǔ - - 王 wáng 恭 gōng
避 bì 暑 shǔ 林 lín 扉 fēi 兴 xìng 不 bù 穷 qióng , , 仙 xiān 家 jiā 遥 yáo 借 jiè 翠 cuì 微 wēi 峰 fēng 。 。
云 yún 间 jiān 鸡 jī 犬 quǎn 稀 xī 人 rén 迹 jī , , 石 shí 上 shàng 莓 méi 苔 tái 见 jiàn 鹤 hè 踪 zōng 。 。
冰 bīng 簟 diàn 更 gèng 寻 xún 花 huā 处 chù 月 yuè , , 角 jiǎo 巾 jīn 闲 xián 挂 guà 鸟 niǎo 边 biān 松 sōng 。 。
自 zì 从 cóng 心 xīn 境 jìng 清 qīng 凉 liáng 后 hòu , , 却 què 笑 xiào 尘 chén 中 zhōng 万 wàn 事 shì 慵 yōng 。 。
借龙华琳宫避暑。明代。王恭。避暑林扉兴不穷,仙家遥借翠微峰。 云间鸡犬稀人迹,石上莓苔见鹤踪。 冰簟更寻花处月,角巾闲挂鸟边松。 自从心境清凉后,却笑尘中万事慵。