霜 shuāng 后 hòu 燕 yān 别 bié - - 王 wáng 恭 gōng
小 xiǎo 堂 táng 红 hóng 烛 zhú 吐 tǔ 烟 yān 清 qīng , , 钟 zhōng 漏 lòu 微 wēi 微 wēi 出 chū 县 xiàn 城 chéng 。 。
赏 shǎng 地 dì 不 bù 堪 kān 人 rén 又 yòu 别 bié , , 离 lí 筵 yán 莫 mò 厌 yàn 酒 jiǔ 频 pín 倾 qīng 。 。
星 xīng 河 hé 卷 juǎn 慢 màn 浮 fú 霜 shuāng 影 yǐng , , 砧 zhēn 杵 chǔ 谁 shuí 家 jiā 起 qǐ 夜 yè 声 shēng 。 。
明 míng 发 fā 空 kōng 江 jiāng 分 fēn 手 shǒu 去 qù , , 片 piàn 帆 fān 天 tiān 外 wài 挂 guà 离 lí 情 qíng 。 。
霜后燕别。明代。王恭。小堂红烛吐烟清,钟漏微微出县城。 赏地不堪人又别,离筵莫厌酒频倾。 星河卷慢浮霜影,砧杵谁家起夜声。 明发空江分手去,片帆天外挂离情。