别 bié 太 tài 华 huá 君 jūn - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
自 zì 我 wǒ 徘 pái 徊 huái 襄 xiāng 汉 hàn 间 jiān , , 秋 qiū 风 fēng 倏 shū 忽 hū 吹 chuī 襄 xiāng 山 shān 。 。
鹙 qiū 鸧 cāng 竟 jìng 日 rì 乱 luàn 洲 zhōu 渚 zhǔ , , 鸿 hóng 雁 yàn 孤 gū 鸣 míng 愁 chóu 草 cǎo 菅 jiān 。 。
秦 qín 路 lù 伤 shāng 心 xīn 紫 zǐ 芝 zhī 坼 chè , , 楚 chǔ 岩 yán 回 huí 首 shǒu 桂 guì 花 huā 斑 bān 。 。
层 céng 城 chéng 月 yuè 出 chū 歌 gē 钟 zhōng 满 mǎn , , 谁 shuí 念 niàn 杨 yáng 雄 xióng 独 dú 闭 bì 关 guān 。 。
别太华君。明代。李梦阳。自我徘徊襄汉间,秋风倏忽吹襄山。 鹙鸧竟日乱洲渚,鸿雁孤鸣愁草菅。 秦路伤心紫芝坼,楚岩回首桂花斑。 层城月出歌钟满,谁念杨雄独闭关。