东 dōng 峰 fēng 顶 dǐng 见 jiàn 黄 huáng 河 hé 潼 tóng 关 guān - - 王 wáng 履 lǚ
双 shuāng 松 sōng 阴 yīn 底 dǐ 故 gù 临 lín 边 biān , , 要 yào 见 jiàn 东 dōng 维 wéi 万 wàn 里 lǐ 天 tiān 。 。
山 shān 下 xià 有 yǒu 人 rén 停 tíng 步 bù 武 wǔ , , 望 wàng 中 zhōng 疑 yí 我 wǒ 是 shì 神 shén 仙 xiān 。 。
地 dì 通 tōng 荒 huāng 楚 chǔ 延 yán 秋 qiū 色 sè , , 河 hé 借 jiè 斜 xié 阳 yáng 透 tòu 野 yě 烟 yān 。 。
敢 gǎn 问 wèn 郁 yù 华 huá 离 lí 垢 gòu 后 hòu , , 有 yǒu 谁 shuí 张 zhāng 口 kǒu 下 xià 层 céng 巅 diān 。 。
东峰顶见黄河潼关。明代。王履。双松阴底故临边,要见东维万里天。 山下有人停步武,望中疑我是神仙。 地通荒楚延秋色,河借斜阳透野烟。 敢问郁华离垢后,有谁张口下层巅。