病 bìng 起 qǐ 过 guò 魏 wèi 园 yuán 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 王 wáng 廷 tíng 陈 chén
病 bìng 后 hòu 名 míng 园 yuán 拟 nǐ 散 sàn 愁 chóu , , 春 chūn 晴 qíng 听 tīng 鸟 niǎo 特 tè 相 xiāng 求 qiú 。 。
月 yuè 前 qián 敢 gǎn 料 liào 能 néng 今 jīn 晏 yàn , , 年 nián 迈 mài 偏 piān 令 lìng 重 zhòng 昔 xī 游 yóu 。 。
搦 nuò 管 guǎn 讯 xùn 花 huā 吟 yín 复 fù 立 lì , , 扶 fú 筇 qióng 经 jīng 树 shù 步 bù 仍 réng 留 liú 。 。
平 píng 生 shēng 霄 xiāo 汉 hàn 谁 shuí 青 qīng 眼 yǎn , , 一 yī 斥 chì 江 jiāng 湖 hú 已 yǐ 白 bái 头 tóu 。 。
病起过魏园二首 其二。明代。王廷陈。病后名园拟散愁,春晴听鸟特相求。 月前敢料能今晏,年迈偏令重昔游。 搦管讯花吟复立,扶筇经树步仍留。 平生霄汉谁青眼,一斥江湖已白头。