登 dēng 宿 sù 云 yún 台 tái - - 王 wáng 称 chēng
一 yī 径 jìng 缘 yuán 萝 luó 到 dào 上 shàng 方 fāng , , 宿 sù 云 yún 台 tái 阁 gé 树 shù 苍 cāng 苍 cāng 。 。
凭 píng 虚 xū 目 mù 送 sòng 秋 qiū 鸿 hóng 远 yuǎn , , 向 xiàng 夕 xī 窗 chuāng 涵 hán 海 hǎi 雨 yǔ 凉 liáng 。 。
童 tóng 子 zǐ 见 jiàn 人 rén 能 néng 下 xià 拜 bài , , 老 lǎo 僧 sēng 出 chū 定 dìng 自 zì 焚 fén 香 xiāng 。 。
近 jìn 来 lái 性 xìng 癖 pǐ 耽 dān 禅 chán 悦 yuè , , 长 zhǎng 向 xiàng 空 kōng 门 mén 礼 lǐ 法 fǎ 王 wáng 。 。
登宿云台。明代。王称。一径缘萝到上方,宿云台阁树苍苍。 凭虚目送秋鸿远,向夕窗涵海雨凉。 童子见人能下拜,老僧出定自焚香。 近来性癖耽禅悦,长向空门礼法王。