平 píng 乐 lè 溪 xī 巾 jīn - - 王 wáng 称 chēng
一 yī 水 shuǐ 萦 yíng 银 yín 练 liàn , , 乱 luàn 山 shān 攒 zǎn 剑 jiàn 锋 fēng 。 。
谁 shuí 家 jiā 孤 gū 屿 yǔ 火 huǒ , , 落 luò 日 rì 古 gǔ 城 chéng 钟 zhōng 。 。
衰 shuāi 病 bìng 易 yì 为 wèi 感 gǎn , , 韶 sháo 华 huá 何 hé 处 chǔ 逢 féng 。 。
平 píng 生 shēng 慕 mù 幽 yōu 寂 jì , , 对 duì 此 cǐ 太 tài 愁 chóu 浓 nóng 。 。
平乐溪巾。明代。王称。一水萦银练,乱山攒剑锋。 谁家孤屿火,落日古城钟。 衰病易为感,韶华何处逢。 平生慕幽寂,对此太愁浓。