余 yú 旧 jiù 为 wèi 顾 gù 长 zhǎng 卿 qīng 作 zuò 梅 méi 竹 zhú 图 tú 明 míng 年 nián 其 qí 弟 dì 仲 zhòng 瑛 yīng 于 yú 姚 yáo 子 zi 章 zhāng 席 xí 上 shàng 索 suǒ 题 tí 遂 suì 成 chéng 口 kǒu 号 hào 云 yún - - 柯 kē 九 jiǔ 思 sī
晴 qíng 雪 xuě 禁 jìn 梅 méi 蕊 ruǐ , , 春 chūn 风 fēng 袅 niǎo 竹 zhú 枝 zhī 。 。
美 měi 人 rén 应 yīng 失 shī 笑 xiào , , 记 jì 得 de 卷 juàn 帘 lián 时 shí 。 。
余旧为顾长卿作梅竹图明年其弟仲瑛于姚子章席上索题遂成口号云。元代。柯九思。晴雪禁梅蕊,春风袅竹枝。 美人应失笑,记得卷帘时。