无 wú 闻 wén 上 shàng 人 rén 许 xǔ 留 liú 栖 qī 吴 wú 门 mén 不 bù 果 guǒ 送 sòng 之 zhī 还 hái 山 shān 复 fù 订 dìng 春 chūn 期 qī - - 王 wáng 醇 chún
若 ruò 未 wèi 曾 zēng 期 qī 住 zhù , , 虽 suī 离 lí 岂 qǐ 怨 yuàn 深 shēn 。 。
定 dìng 知 zhī 孤 gū 寺 sì 语 yǔ , , 那 nà 入 rù 向 xiàng 山 shān 心 xīn 。 。
窗 chuāng 烛 zhú 思 sī 前 qián 影 yǐng , , 江 jiāng 寒 hán 念 niàn 晚 wǎn 阴 yīn 。 。
成 chéng 言 yán 不 bù 可 kě 倚 yǐ , , 况 kuàng 复 fù 望 wàng 春 chūn 林 lín 。 。
无闻上人许留栖吴门不果送之还山复订春期。明代。王醇。若未曾期住,虽离岂怨深。 定知孤寺语,那入向山心。 窗烛思前影,江寒念晚阴。 成言不可倚,况复望春林。