怀 huái 范 fàn 宗 zōng 文 wén - - 王 wáng 汝 rǔ 玉 yù
君 jūn 去 qù 遨 áo 游 yóu 尚 shàng 未 wèi 归 guī , , 北 běi 风 fēng 吹 chuī 雪 xuě 正 zhèng 霏 fēi 霏 fēi 。 。
悬 xuán 知 zhī 此 cǐ 日 rì 生 shēng 涯 yá 薄 báo , , 应 yīng 悔 huǐ 平 píng 时 shí 直 zhí 道 dào 非 fēi 。 。
舟 zhōu 泊 pō 空 kōng 江 jiāng 闻 wén 雁 yàn 断 duàn , , 路 lù 逢 féng 寒 hán 草 cǎo 过 guò 人 rén 稀 xī 。 。
吴 wú 兴 xīng 巨 jù 室 shì 多 duō 豪 háo 杰 jié , , 谁 shuí 识 shí 当 dāng 年 nián 旧 jiù 绣 xiù 衣 yī 。 。
怀范宗文。明代。王汝玉。君去遨游尚未归,北风吹雪正霏霏。 悬知此日生涯薄,应悔平时直道非。 舟泊空江闻雁断,路逢寒草过人稀。 吴兴巨室多豪杰,谁识当年旧绣衣。