独 dú 坐 zuò 感 gǎn 怀 huái - - 王 wáng 越 yuè
倚 yǐ 遍 biàn 曲 qū 阑 lán 愁 chóu 似 shì 海 hǎi , , 满 mǎn 庭 tíng 风 fēng 雨 yǔ 昼 zhòu 冥 míng 冥 míng 。 。
呼 hū 门 mén 有 yǒu 客 kè 怜 lián 孤 gū 注 zhù , , 竞 jìng 醉 zuì 无 wú 人 rén 问 wèn 独 dú 醒 xǐng 。 。
离 lí 恨 hèn 春 chūn 随 suí 芳 fāng 草 cǎo 绿 lǜ , , 归 guī 心 xīn 暮 mù 入 rù 远 yuǎn 山 shān 青 qīng 。 。
旧 jiù 时 shí 学 xué 得 dé 幽 yōu 兰 lán 操 cāo , , 弹 dàn 与 yǔ 钟 zhōng 期 qī 一 yī 段 duàn 听 tīng 。 。
独坐感怀。明代。王越。倚遍曲阑愁似海,满庭风雨昼冥冥。 呼门有客怜孤注,竞醉无人问独醒。 离恨春随芳草绿,归心暮入远山青。 旧时学得幽兰操,弹与钟期一段听。