寄 jì 刘 liú 栖 qī 楚 chǔ - - 贾 jiǎ 岛 dǎo
趋 qū 走 zǒu 与 yǔ 偃 yǎn 卧 wò , , 去 qù 就 jiù 自 zì 殊 shū 分 fēn 。 。
当 dāng 窗 chuāng 一 yī 重 zhòng 树 shù , , 上 shàng 有 yǒu 万 wàn 里 lǐ 云 yún 。 。
离 lí 披 pī 不 bù 相 xiāng 顾 gù , , 仿 fǎng 佛 fú 类 lèi 人 rén 群 qún 。 。
友 yǒu 生 shēng 去 qù 更 gèng 远 yuǎn , , 来 lái 书 shū 绝 jué 如 rú 焚 fén 。 。
蝉 chán 吟 yín 我 wǒ 为 wèi 听 tīng , , 我 wǒ 歌 gē 蝉 chán 岂 qǐ 闻 wén 。 。
岁 suì 暮 mù 傥 tǎng 旋 xuán 归 guī , , 晤 wù 言 yán 桂 guì 氛 fēn 氲 yūn 。 。
寄刘栖楚。唐代。贾岛。趋走与偃卧,去就自殊分。 当窗一重树,上有万里云。 离披不相顾,仿佛类人群。 友生去更远,来书绝如焚。 蝉吟我为听,我歌蝉岂闻。 岁暮傥旋归,晤言桂氛氲。