寒 hán 悰 cóng 其 qí 一 yī ( ( 丙 bǐng 寅 yín 年 nián ) ) - - 王 wáng 彦 yàn 泓 hóng
残 cán 日 rì 东 dōng 风 fēng 雪 xuě 半 bàn 庭 tíng , , 薄 báo 寒 hán 轻 qīng 醉 zuì 几 jǐ 时 shí 醒 xǐng 。 。
连 lián 宵 xiāo 烛 zhú 下 xià 闻 wén 裁 cái 胜 shèng , , 何 hé 处 chǔ 花 huā 前 qián 遇 yù 踏 tà 青 qīng 。 。
染 rǎn 袖 xiù 不 bù 拼 pīn 香 xiāng 漫 màn 灭 miè , , 移 yí 灯 dēng 长 zhǎng 忆 yì 影 yǐng 娉 pīng 婷 tíng 。 。
愁 chóu 心 xīn 只 zhǐ 有 yǒu 吴 wú 歈 yú 觉 jué , , 更 gèng 向 xiàng 玲 líng 珑 lóng 仔 zǐ 细 xì 听 tīng 。 。
寒悰 其一 (丙寅年)。明代。王彦泓。残日东风雪半庭,薄寒轻醉几时醒。 连宵烛下闻裁胜,何处花前遇踏青。 染袖不拼香漫灭,移灯长忆影娉婷。 愁心只有吴歈觉,更向玲珑仔细听。