宿 sù 天 tiān 界 jiè 寺 sì - - 王 wáng 思 sī 任 rèn
古 gǔ 寺 sì 白 bái 门 mén 边 biān , , 寒 hán 风 fēng 逗 dòu 石 shí 烟 yān 。 。
松 sōng 篁 huáng 无 wú 俗 sú 径 jìng , , 钟 zhōng 磬 qìng 有 yǒu 诸 zhū 天 tiān 。 。
岁 suì 晚 wǎn 难 nán 为 wéi 客 kè , , 官 guān 闲 xián 易 yì 入 rù 禅 chán 。 。
灯 dēng 残 cán 僧 sēng 别 bié 去 qù , , 清 qīng 梦 mèng 竹 zhú 相 xiāng 怜 lián 。 。
宿天界寺。明代。王思任。古寺白门边,寒风逗石烟。 松篁无俗径,钟磬有诸天。 岁晚难为客,官闲易入禅。 灯残僧别去,清梦竹相怜。