一 yī 鹤 hè 为 wèi 南 nán 京 jīng 唐 táng 道 dào 士 shì 赋 fù - - 史 shǐ 鉴 jiàn
爱 ài 尔 ěr 仙 xiān 家 jiā 骥 jì , , 苍 cāng 松 sōng 映 yìng 缟 gǎo 衣 yī 。 。
一 yī 声 shēng 清 qīng 夜 yè 唳 lì , , 片 piàn 影 yǐng 上 shàng 天 tiān 飞 fēi 。 。
赤 chì 壁 bì 横 héng 江 jiāng 过 guò , , 青 qīng 城 chéng 被 bèi 箭 jiàn 归 guī 。 。
飘 piāo 然 rán 游 yóu 物 wù 外 wài , , 几 jǐ 见 jiàn 世 shì 人 rén 非 fēi 。 。
一鹤为南京唐道士赋。明代。史鉴。爱尔仙家骥,苍松映缟衣。 一声清夜唳,片影上天飞。 赤壁横江过,青城被箭归。 飘然游物外,几见世人非。