吊 diào 太 tài 史 shǐ 公 gōng 墓 mù 诗 shī - - 叶 yè 梦 mèng 熊 xióng
大 dà 河 hé 东 dōng 去 qù 势 shì 茫 máng 然 rán , , 司 sī 马 mǎ 残 cán 碑 bēi 纪 jì 汉 hàn 年 nián 。 。
孤 gū 史 shǐ 是 shì 非 fēi 悬 xuán 白 bái 日 rì , , 龙 lóng 门 mén 踪 zōng 迹 jī 已 yǐ 浮 fú 烟 yān 。 。
玉 yù 书 shū 神 shén 护 hù 空 kōng 遗 yí 穴 xué , , 石 shí 室 shì 云 yún 藏 cáng 有 yǒu 剩 shèng 编 biān 。 。
国 guó 士 shì 漂 piāo 零 líng 同 tóng 感 gǎn 慨 kǎi , , 一 yī 杯 bēi 和 hé 泪 lèi 滴 dī 重 zhòng 泉 quán 。 。
吊太史公墓诗。明代。叶梦熊。大河东去势茫然,司马残碑纪汉年。 孤史是非悬白日,龙门踪迹已浮烟。 玉书神护空遗穴,石室云藏有剩编。 国士漂零同感慨,一杯和泪滴重泉。