重 chóng 阳 yáng 后 hòu 一 yī 日 rì 梁 liáng 懋 mào 孚 fú 约 yuē 游 yóu 北 běi 山 shān - - 叶 yè 春 chūn 及 jí
侵 qīn 晨 chén 共 gòng 到 dào 寒 hán 山 shān 里 lǐ , , 薄 bó 暮 mù 扁 piān 舟 zhōu 入 rù 晚 wǎn 阴 yīn 。 。
黄 huáng 菊 jú 独 dú 怜 lián 今 jīn 日 rì 醉 zuì , , 白 bái 衣 yī 偏 piān 称 chēng 故 gù 人 rén 心 xīn 。 。
经 jīng 年 nián 始 shǐ 得 dé 归 guī 蓬 péng 舍 shě , , 野 yě 性 xìng 从 cóng 来 lái 在 zài 竹 zhú 林 lín 。 。
不 bú 是 shì 重 chóng 阳 yáng 能 néng 补 bǔ 会 huì , , 那 nà 逢 féng 樽 zūn 酒 jiǔ 涤 dí 烦 fán 襟 jīn 。 。
重阳后一日梁懋孚约游北山。明代。叶春及。侵晨共到寒山里,薄暮扁舟入晚阴。 黄菊独怜今日醉,白衣偏称故人心。 经年始得归蓬舍,野性从来在竹林。 不是重阳能补会,那逢樽酒涤烦襟。