题 tí 茶 chá 洋 yáng 驿 yì 清 qīng 风 fēng 亭 tíng - - 叶 yè 春 chūn 及 jí
隔 gé 树 shù 蝉 chán 声 shēng 度 dù 翠 cuì 屏 píng , , 穿 chuān 林 lín 涧 jiàn 水 shuǐ 倚 yǐ 栏 lán 听 tīng 。 。
行 xíng 人 rén 一 yí 到 dào 扬 yáng 镳 biāo 去 qù , , 惟 wéi 有 yǒu 清 qīng 风 fēng 恋 liàn 竹 zhú 亭 tíng 。 。
题茶洋驿清风亭。明代。叶春及。隔树蝉声度翠屏,穿林涧水倚栏听。 行人一到扬镳去,惟有清风恋竹亭。