题 tí 长 cháng 沙 shā 李 lǐ 芾 fèi 庙 miào - - 史 shǐ 谨 jǐn
新 xīn 筑 zhù 祠 cí 堂 táng 湘 xiāng 水 shuǐ 边 biān , , 春 chūn 风 fēng 临 lín 眺 tiào 总 zǒng 堪 kān 怜 lián 。 。
公 gōng 身 shēn 就 jiù 死 sǐ 非 fēi 徒 tú 耳 ěr , , 我 wǒ 辈 bèi 题 tí 诗 shī 是 shì 偶 ǒu 然 rán 。 。
骨 gǔ 肉 ròu 尽 jǐn 随 suí 烟 yān 烬 jìn 灭 miè , , 声 shēng 名 míng 犹 yóu 共 gòng 斗 dòu 牛 niú 悬 xuán 。 。
宋 sòng 家 jiā 不 bú 是 shì 无 wú 良 liáng 将 jiàng , , 自 zì 古 gǔ 兴 xīng 亡 wáng 本 běn 在 zài 天 tiān 。 。
题长沙李芾庙。明代。史谨。新筑祠堂湘水边,春风临眺总堪怜。 公身就死非徒耳,我辈题诗是偶然。 骨肉尽随烟烬灭,声名犹共斗牛悬。 宋家不是无良将,自古兴亡本在天。