题 tí 朱 zhū 淑 shū 真 zhēn 断 duàn 肠 cháng 集 jí - - 史 shǐ 谨 jǐn
兔 tù 丝 sī 引 yǐn 蔓 màn 倚 yǐ 蓬 péng 蒿 hāo , , 纵 zòng 得 dé 春 chūn 风 fēng 只 zhǐ 共 gòng 高 gāo 。 。
一 yī 旦 dàn 死 sǐ 生 shēng 虽 suī 有 yǒu 托 tuō , , 百 bǎi 年 nián 怀 huái 抱 bào 竟 jìng 无 wú 聊 liáo 。 。
新 xīn 诗 shī 释 shì 闷 mèn 肠 cháng 堪 kān 断 duàn , , 香 xiāng 骨 gǔ 埋 mái 泉 quán 恨 hèn 未 wèi 消 xiāo 。 。
若 ruò 比 bǐ 采 cǎi 鸾 luán 才 cái 更 gèng 逸 yì , , 此 cǐ 身 shēn 终 zhōng 得 dé 遇 yù 文 wén 箫 xiāo 。 。
题朱淑真断肠集。明代。史谨。兔丝引蔓倚蓬蒿,纵得春风只共高。 一旦死生虽有托,百年怀抱竟无聊。 新诗释闷肠堪断,香骨埋泉恨未消。 若比采鸾才更逸,此身终得遇文箫。