归 guī 途 tú 口 kǒu 占 zhàn - - 成 chéng 鹫 jiù
尘 chén 外 wài 轻 qīng 身 shēn 身 shēn 外 wài 尘 chén , , 随 suí 风 fēng 飘 piāo 忽 hū 若 ruò 为 wéi 邻 lín 。 。
三 sān 年 nián 乐 lè 事 shì 惟 wéi 今 jīn 日 rì , , 一 yí 路 lù 吟 yín 诗 shī 送 sòng 好 hǎo 春 chūn 。 。
远 yuǎn 水 shuǐ 度 dù 钟 zhōng 知 zhī 古 gǔ 寺 sì , , 隔 gé 桥 qiáo 闻 wén 语 yǔ 识 shí 乡 xiāng 亲 qīn 。 。
相 xiāng 逢 féng 莫 mò 讶 yà 僧 sēng 归 guī 晚 wǎn , , 马 mǎ 首 shǒu 南 nán 来 lái 更 gèng 有 yǒu 人 rén 。 。
归途口占。明代。成鹫。尘外轻身身外尘,随风飘忽若为邻。 三年乐事惟今日,一路吟诗送好春。 远水度钟知古寺,隔桥闻语识乡亲。 相逢莫讶僧归晚,马首南来更有人。