花 huā 朝 zhāo 海 hǎi 珠 zhū 寺 sì 煎 jiān 茶 chá 因 yīn 忆 yì 故 gù 山 shān - - 伍 wǔ 瑞 ruì 隆 lóng
青 qīng 峰 fēng 两 liǎng 岸 àn 郁 yù 含 hán 滋 zī , , 水 shuǐ 寺 sì 疏 shū 钟 zhōng 晚 wǎn 饭 fàn 时 shí 。 。
僧 sēng 供 gōng 石 shí 泉 quán 留 liú 客 kè 语 yǔ , , 人 rén 逢 féng 佳 jiā 节 jié 乱 luàn 乡 xiāng 思 sī 。 。
风 fēng 牵 qiān 水 shuǐ 荇 xìng 沉 chén 波 bō 碧 bì , , 雨 yǔ 湿 shī 江 jiāng 云 yún 趁 chèn 鹭 lù 迟 chí 。 。
举 jǔ 目 mù 同 tóng 怀 huái 半 bàn 贫 pín 病 bìng , , 故 gù 山 shān 犹 yóu 自 zì 负 fù 归 guī 期 qī 。 。
花朝海珠寺煎茶因忆故山。明代。伍瑞隆。青峰两岸郁含滋,水寺疏钟晚饭时。 僧供石泉留客语,人逢佳节乱乡思。 风牵水荇沉波碧,雨湿江云趁鹭迟。 举目同怀半贫病,故山犹自负归期。