石 shí 阡 qiān 春 chūn 望 wàng 有 yǒu 怀 huái - - 祁 qí 顺 shùn
春 chūn 遍 biàn 穷 qióng 荒 huāng 万 wàn 物 wù 荣 róng , , 临 lín 高 gāo 一 yī 望 wàng 眼 yǎn 双 shuāng 明 míng 。 。
新 xīn 阳 yáng 散 sàn 尽 jìn 浮 fú 云 yún 色 sè , , 幽 yōu 涧 jiàn 频 pín 添 tiān 过 guò 雨 yǔ 声 shēng 。 。
花 huā 鸟 niǎo 不 bù 殊 shū 华 huá 夏 xià 景 jǐng , , 江 jiāng 山 shān 犹 yóu 是 shì 异 yì 乡 xiāng 情 qíng 。 。
美 měi 人 rén 别 bié 久 jiǔ 牵 qiān 惆 chóu 怅 chàng , , 尊 zūn 酒 jiǔ 何 hé 时 shí 许 xǔ 合 hé 并 bìng 。 。
石阡春望有怀。明代。祁顺。春遍穷荒万物荣,临高一望眼双明。 新阳散尽浮云色,幽涧频添过雨声。 花鸟不殊华夏景,江山犹是异乡情。 美人别久牵惆怅,尊酒何时许合并。