赋 fù 得 dé 海 hǎi 边 biān 树 shù - - 皇 huáng 甫 fǔ 冉 rǎn
历 lì 历 lì 缘 yuán 荒 huāng 岸 àn , , 溟 míng 溟 míng 入 rù 远 yuǎn 天 tiān 。 。
每 měi 同 tóng 沙 shā 草 cǎo 发 fā , , 长 zhǎng 共 gòng 水 shuǐ 云 yún 连 lián 。 。
摇 yáo 落 luò 潮 cháo 风 fēng 早 zǎo , , 离 lí 披 pī 海 hǎi 雨 yǔ 偏 piān 。 。
故 gù 伤 shāng 游 yóu 子 zǐ 意 yì , , 多 duō 在 zài 客 kè 舟 zhōu 前 qián 。 。
赋得海边树。唐代。皇甫冉。历历缘荒岸,溟溟入远天。 每同沙草发,长共水云连。 摇落潮风早,离披海雨偏。 故伤游子意,多在客舟前。