留 liú 别 bié 程 chéng 舜 shùn 卿 qīng 诸 zhū 公 gōng - - 唐 táng 桂 guì 芳 fāng
送 sòng 客 kè 短 duǎn 长 cháng 亭 tíng , , 骊 lí 驹 jū 那 nà 忍 rěn 听 tīng 。 。
时 shí 光 guāng 双 shuāng 鬓 bìn 白 bái , , 吾 wú 道 dào 一 yī 毡 zhān 青 qīng 。 。
落 luò 日 rì 心 xīn 还 hái 壮 zhuàng , , 微 wēi 风 fēng 酒 jiǔ 易 yì 醒 xǐng 。 。
扬 yáng 雄 xióng 空 kōng 老 lǎo 去 qù , , 谁 shuí 授 shòu 太 tài 玄 xuán 经 jīng 。 。
留别程舜卿诸公。元代。唐桂芳。送客短长亭,骊驹那忍听。 时光双鬓白,吾道一毡青。 落日心还壮,微风酒易醒。 扬雄空老去,谁授太玄经。