次 cì 韵 yùn 性 xìng 甫 fǔ 留 liú 题 tí 集 jí 福 fú 庵 ān - - 邢 xíng 参 cān
禅 chán 院 yuàn 年 nián 深 shēn 竹 zhú 树 shù 匀 yún , , 磬 qìng 声 shēng 清 qīng 彻 chè 了 le 情 qíng 尘 chén 。 。
空 kōng 房 fáng 独 dú 借 jiè 高 gāo 人 rén 榻 tà , , 委 wěi 巷 xiàng 原 yuán 依 yī 长 zhǎng 者 zhě 邻 lín 。 。
金 jīn 石 shí 成 chéng 编 biān 缘 yuán 好 hào 古 gǔ , , 丹 dān 青 qīng 落 luò 笔 bǐ 为 wèi 留 liú 春 chūn 。 。
岁 suì 穷 qióng 莫 mò 叹 tàn 居 jū 荒 huāng 僻 pì , , 台 tái 馈 kuì 邦 bāng 侯 hóu 辄 zhé 命 mìng 人 rén 。 。
次韵性甫留题集福庵。明代。邢参。禅院年深竹树匀,磬声清彻了情尘。 空房独借高人榻,委巷原依长者邻。 金石成编缘好古,丹青落笔为留春。 岁穷莫叹居荒僻,台馈邦侯辄命人。