中 zhōng 秋 qiū 得 dé 吟 yín 字 zì - - 何 hé 其 qí 伟 wěi
徙 xǐ 倚 yǐ 南 nán 楼 lóu 日 rì 已 yǐ 沉 chén , , 冰 bīng 轮 lún 初 chū 涌 yǒng 散 sàn 枫 fēng 林 lín 。 。
西 xī 风 fēng 隔 gé 水 shuǐ 谁 shuí 家 jiā 笛 dí , , 明 míng 月 yuè 满 mǎn 庭 tíng 何 hé 处 chǔ 砧 zhēn 。 。
辉 huī 落 luò 关 guān 山 shān 惊 jīng 皓 hào 荡 dàng , , 光 guāng 侵 qīn 松 sōng 桂 guì 转 zhuǎn 萧 xiāo 森 sēn 。 。
抚 fǔ 时 shí 按 àn 剑 jiàn 心 xīn 偏 piān 切 qiè , , 彩 cǎi 笔 bǐ 聊 liáo 为 wèi 白 bái 雪 xuě 吟 yín 。 。
中秋得吟字。明代。何其伟。徙倚南楼日已沉,冰轮初涌散枫林。 西风隔水谁家笛,明月满庭何处砧。 辉落关山惊皓荡,光侵松桂转萧森。 抚时按剑心偏切,彩笔聊为白雪吟。