秋 qiū 闱 wéi 对 duì 月 yuè 次 cì 桂 guì 彦 yàn 良 liáng 韵 yùn - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
露 lù 下 xià 松 sōng 阴 yīn 鹤 hè 梦 mèng 醒 xǐng , , 古 gǔ 香 xiāng 吹 chuī 桂 guì 满 mǎn 空 kōng 庭 tíng 。 。
云 yún 端 duān 半 bàn 壁 bì 悬 xuán 孤 gū 月 yuè , , 天 tiān 上 shàng 连 lián 珠 zhū 灿 càn 五 wǔ 星 xīng 。 。
诗 shī 思 sī 每 měi 因 yīn 秋 qiū 兴 xīng 发 fā , , 江 jiāng 声 shēng 浑 hún 作 zuò 夜 yè 潮 cháo 听 tīng 。 。
求 qiú 贤 xián 正 zhèng 为 wèi 明 míng 时 shí 用 yòng , , 荐 jiàn 士 shì 须 xū 当 dāng 效 xiào 古 gǔ 灵 líng 。 。
秋闱对月次桂彦良韵。元代。凌云翰。露下松阴鹤梦醒,古香吹桂满空庭。 云端半壁悬孤月,天上连珠灿五星。 诗思每因秋兴发,江声浑作夜潮听。 求贤正为明时用,荐士须当效古灵。