题 tí 友 yǒu 人 rén 池 chí 亭 tíng 其 qí 一 yī - - 佘 shé 翔 xiáng
花 huā 竹 zhú 散 sàn 清 qīng 阴 yīn , , 孤 gū 亭 tíng 苍 cāng 翠 cuì 里 lǐ 。 。
坐 zuò 来 lái 百 bǎi 虑 lǜ 消 xiāo , , 仿 fǎng 佛 fú 临 lín 秋 qiū 水 shuǐ 。 。
题友人池亭 其一。明代。佘翔。花竹散清阴,孤亭苍翠里。 坐来百虑消,仿佛临秋水。