柳 liǔ 陈 chén 父 fù 墓 mù - - 吴 wú 鼎 dǐng 芳 fāng
古 gǔ 道 dào 盘 pán 回 huí 向 xiàng 远 yuǎn 岑 cén , , 荒 huāng 坟 fén 凄 qī 楚 chǔ 带 dài 长 cháng 林 lín 。 。
浮 fú 云 yún 已 yǐ 断 duàn 还 huán 家 jiā 梦 mèng , , 衰 shuāi 草 cǎo 空 kòng 余 yú 住 zhù 世 shì 心 xīn 。 。
海 hǎi 色 sè 隔 gé 城 chéng 邀 yāo 暮 mù 晷 guǐ , , 江 jiāng 声 shēng 挟 xié 雨 yǔ 送 sòng 秋 qiū 阴 yīn 。 。
青 qīng 莲 lián 后 hòu 事 shì 何 hé 堪 kān 问 wèn , , 几 jǐ 处 chù 骚 sāo 坛 tán 泪 lèi 满 mǎn 襟 jīn 。 。
柳陈父墓。明代。吴鼎芳。古道盘回向远岑,荒坟凄楚带长林。 浮云已断还家梦,衰草空余住世心。 海色隔城邀暮晷,江声挟雨送秋阴。 青莲后事何堪问,几处骚坛泪满襟。