两 liǎng 渡 dù 横 héng 泾 jīng 怀 huái 孙 sūn 惟 wéi 化 huà - - 吴 wú 鼎 dǐng 芳 fāng
东 dōng 风 fēng 作 zuò 冷 lěng 石 shí 湖 hú 船 chuán , , 节 jié 届 jiè 清 qīng 明 míng 倍 bèi 可 kě 怜 lián 。 。
一 yī 日 rì 客 kè 程 chéng 偏 piān 遇 yù 雨 yǔ , , 几 jǐ 家 jiā 茅 máo 屋 wū 不 bù 生 shēng 烟 yān 。 。
野 yě 田 tián 水 shuǐ 绿 lǜ 迷 mí 杨 yáng 柳 liǔ , , 古 gǔ 庙 miào 花 huā 深 shēn 出 chū 杜 dù 鹃 juān 。 。
寂 jì 寞 mò 横 héng 塘 táng 人 rén 去 qù 后 hòu , , 吴 wú 姬 jī 歌 gē 舞 wǔ 自 zì 年 nián 年 nián 。 。
两渡横泾怀孙惟化。明代。吴鼎芳。东风作冷石湖船,节届清明倍可怜。 一日客程偏遇雨,几家茅屋不生烟。 野田水绿迷杨柳,古庙花深出杜鹃。 寂寞横塘人去后,吴姬歌舞自年年。