剑 jiàn 化 huà 为 wéi 龙 lóng - - 张 zhāng 聿 yù
古 gǔ 剑 jiàn 诚 chéng 难 nán 屈 qū , , 精 jīng 明 míng 有 yǒu 所 suǒ 从 cóng 。 。
沈 shěn 埋 mái 方 fāng 出 chū 狱 yù , , 合 hé 会 huì 却 què 成 chéng 龙 lóng 。 。
牛 niú 斗 dòu 光 guāng 初 chū 歇 xiē , , 蜿 wān 蜒 yán 气 qì 渐 jiàn 浓 nóng 。 。
云 yún 涛 tāo 透 tòu 百 bǎi 丈 zhàng , , 水 shuǐ 府 fǔ 跃 yuè 千 qiān 重 zhòng 。 。
拖 tuō 尾 wěi 迷 mí 莲 lián 锷 è , , 张 zhāng 鳞 lín 露 lù 锦 jǐn 容 róng 。 。
至 zhì 今 jīn 沙 shā 岸 àn 下 xià , , 谁 shuí 得 dé 睹 dǔ 玄 xuán 踪 zōng 。 。
剑化为龙。唐代。张聿。古剑诚难屈,精明有所从。 沈埋方出狱,合会却成龙。 牛斗光初歇,蜿蜒气渐浓。 云涛透百丈,水府跃千重。 拖尾迷莲锷,张鳞露锦容。 至今沙岸下,谁得睹玄踪。