出 chū 昌 chāng 平 píng - - 吴 wú 宽 kuān
晴 qíng 旭 xù 熏 xūn 人 rén 属 shǔ 仲 zhòng 冬 dōng , , 茆 máo 檐 yán 谁 shuí 识 shí 暖 nuǎn 如 rú 烘 hōng 。 。
冰 bīng 花 huā 细 xì 结 jié 重 zhòng 溪 xī 石 shí , , 天 tiān 籁 lài 遥 yáo 传 chuán 万 wàn 壑 hè 松 sōng 。 。
此 cǐ 日 rì 清 qīng 酣 hān 除 chú 酒 jiǔ 禁 jìn , , 诸 zhū 公 gōng 太 tài 瘦 shòu 带 dài 诗 shī 容 róng 。 。
来 lái 春 chūn 裹 guǒ 茗 míng 应 yīng 非 fēi 晚 wǎn , , 最 zuì 爱 ài 池 chí 泉 quán 喷 pēn 九 jiǔ 龙 lóng 。 。
出昌平。明代。吴宽。晴旭熏人属仲冬,茆檐谁识暖如烘。 冰花细结重溪石,天籁遥传万壑松。 此日清酣除酒禁,诸公太瘦带诗容。 来春裹茗应非晚,最爱池泉喷九龙。