送 sòng 僧 sēng 永 yǒng 冈 gāng 归 guī 吴 wú 住 zhù 白 bái 马 mǎ 寺 sì - - 吴 wú 宽 kuān
石 shí 缝 fèng 梅 méi 泉 quán 一 yī 缕 lǚ 清 qīng , , 早 zǎo 年 nián 依 yī 此 cǐ 学 xué 无 wú 生 shēng 。 。
紫 zǐ 藤 téng 垂 chuí 坞 wù 人 rén 闲 xián 步 bù , , 白 bái 马 mǎ 驮 tuó 经 jīng 寺 sì 得 dé 名 míng 。 。
法 fǎ 席 xí 坐 zuò 挥 huī 棕 zōng 拂 fú 短 duǎn , , 官 guān 河 hé 去 qù 上 shàng 木 mù 杯 bēi 轻 qīng 。 。
山 shān 中 zhōng 试 shì 茗 míng 何 hé 时 shí 好 hǎo , , 拟 nǐ 借 jiè 禅 chán 房 fáng 折 zhé 脚 jiǎo 铛 dāng 。 。
送僧永冈归吴住白马寺。明代。吴宽。石缝梅泉一缕清,早年依此学无生。 紫藤垂坞人闲步,白马驮经寺得名。 法席坐挥棕拂短,官河去上木杯轻。 山中试茗何时好,拟借禅房折脚铛。