冬 dōng 草 cǎo - - 何 hé 绛 jiàng
行 xíng 尽 jǐn 天 tiān 涯 yá 路 lù , , 年 nián 年 nián 见 jiàn 汝 rǔ 衰 shuāi 。 。
谁 shuí 能 néng 摇 yáo 落 luò 后 hòu , , 犹 yóu 有 yǒu 雪 xuě 霜 shuāng 姿 zī 。 。
寂 jì 寞 mò 何 hé 人 rén 顾 gù , , 芳 fāng 荣 róng 暗 àn 自 zì 期 qī 。 。
平 píng 原 yuán 一 yī 睇 dì 望 wàng , , 殊 shū 作 zuò 塞 sāi 垣 yuán 思 sī 。 。
冬草。明代。何绛。行尽天涯路,年年见汝衰。 谁能摇落后,犹有雪霜姿。 寂寞何人顾,芳荣暗自期。 平原一睇望,殊作塞垣思。